Thứ Tư, 21 tháng 3, 2012

Cảm ơn cuộc đời, chúng ta có nhau


Cảm ơn cuộc đời đã mang chúng ta đến với nhau và ở lại.....

Cuộc sống hối hả chảy trôi, có cho riêng mình những khoảng lặng thật là khó. Một chiều cafe, lặng lẽ miên man ngắm phố phường, lặng lẽ miên man nghĩ về hạnh phúc, những tháng ngày đã qua và biết bao ngày phía trước, tràn ngập công việc và công việc, cố gắng và cố gắng. Và yêu thương...

Phố nhỏ, đường nhỏ, phòng đông đúc. Thật là kì lạ .giữa biển người bất tận, chúng ta nhìn thấy nhau...

Hai bẩy tuổi, hình ảnh trong giấc mơ của cô gái tám chín năm về trước xuất hiện trước mắt cô. Chàng trai hai mươi chín: trắng và vóc người vừa phải, có cách nhìn cuộc đời tích cực và đầy hoài bão, người có thể chia sẻ ngay cả những đam mê điên rồ hoặc ngớ ngẩn nhất trên đời của cô.

...Một ngày rong chơi, hai đứa đi Hà Nội, chúng mình quyết định đính hôn......Bất ngờ về hạnh phúc, ôm nhau cười lớn. Anh nói :"Hồi hộp quá, là thật không ?..... Anh sẽ là chú rể của em ?"Em đọc thấy niềm vui trong mắt anh. Anh yêu em nhiều đến thế sao ? Đã bao tháng rồi em vẫn còn ngạc nhiên quá đỗi về điều kì diệu ấy. Em biết trả lời như thế nào?"

...Anh đã nhắc em "Sống thật tốt vì hạnh phúc đang có và vì người mình yêu thương". Em yêu anh nhiều và yêu cả ngôi nhà bé xíu của anh, anh chị rất tốt bụng lắm và các cháu thông minh ...Anh yêu em và yêu gia đình em,  nơi đã nuôi em khôn lớn.Thấy mình khỏe khoắn, ham sống, ham làm việc, ham say đắm cuộc đời hơn bao giờ hết vì đã có một người sẽ là người sau cùng luôn vì ta mà ở lại. Sẽ nhìn nhau vào mỗi sáng, nắm tay nhau khi vui và bĩu môi lúc dỗi hờn, hình dung về ngôi nhà và những đứa con ngày sau, thấy yêu cuộc đời qua mắt nhìn của con, những trái tim chưa biết về đau khổ, đơn giản là thương ghét....

Qua một ngày nữa thôi em sẽ là Cô dâu nhỏ của anh !

Sài gòn, ngày....tháng....năm.....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét