Thứ Sáu, 9 tháng 3, 2012

Khúc xuân tình gửi anh!

Lại viết cho Anh, cho một Mùa Xuân xanh ngời, tỏa nồng thơm trên mỗi ngón tay Em…!

Ở nơi nào đó, mùa Đông vẫn còn nán lại, trải những tê tái xốn xang mỗi sớm chiều. Nơi đó những ngày chưa cũ, giữa chông chênh xa cách, Em đã từng tha thiết muốn gọi tên Anh để rồi thấy tim mình quá chừng chật chội.

Và có phải không đôi chân trần vẫn cồn cào khát muốn thiên di, cho một sự Trở Về …để Em biết vươn mình nắm giữ, nâng niu số mệnh.


Và hơn hết, chúng ta cần chấp nhận mỗi ngày biết lớn lên để sống cho mùa mới nơi này. Rằng “có thể chúng ta chưa có gì cả…nhưng chúng ta cũng đang có thật nhiều. Đó là ước mơ và hy vọng, niềm tin và nhiệt huyết, tình yêu và lòng trung thành dành cho nhau, là chung một lẽ sống và hướng nhìn về ngày mai…”

Mùa đã gọi nắng về tươi xanh và Em sẽ ngoan ngoãn để bàn tay mình trong lòng bàn tay Anh yên lành, nồng ấm. Hãy siết chặt tay nhau để những nụ cười được đi đến tận cùng, nơi những cành hoa bung nở trên mảnh đất đã từng cỗi cằn hy vọng. Hãy mãi là dòng Sông Mê chảy trôi lấp lánh, chở mang dòng nước ngọt lành về phía Biển Lặng cho những con sóng mãi ôm bờ khao khát…


Đón cùng Em những cơn gió mát Tháng Ba và trốn cùng Em những Cơn Mưa Chuyển Mùa, Anh nhé ! Và ấm, và say, và nồng nàn những Khúc Ban Chiều...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét