Đó là một ngày em mở mắt và gọi thầm một cái tên rồi lắng nghe những thổn thức trỗi mình chảy mê đắm tâm can.
Là một ngày bình minh đến sớm, hân hoan tấu lên những giai điệu không lời, hối hả bước mềm em giữa phố.
Có một ngày như thế, ngày con sóng không bình lặng bước về phía bờ yên, ngày em làm Cô dâu bé nhỏ cùng Anh bước vào Thánh đường.
Mấy mùa trôi, mấy mùa yêu. Tuổi em thêm tròn đầy vì những tháng ngày vươn mình trải nghiệm. Em góp gom vào thẳm sâu lồng ngực những khát khao về Anh bời bời cháy bỏng.
Anh - như bài thơ tình và em - không thôi đắm đuối, mỗi ngày khe khẽ ngâm nga…
Bàn tay em nâng niu những yêu thương thiêng liêng như số mệnh và cảm ơn sự có mặt của Anh trên số mệnh em…
Em nâng niu những buổi sáng trong lành như cổ tích khi em thức giấc cạnh nụ cười anh hiền đẹp. Đó là những bình minh hiền lành viên mãn, dáng cười và mắt ngời hạnh phúc nhắc cho nhau về ý nghĩa của một ngày, sống và dâng mình cho nhau.
Chúng ta sẽ tự nguyện cho cuộc sống bằng nụ cười trong tim và những trách nhiệm trên vai để đôi tay không quên truyền đi hơi ấm. Rằng buồn vui từ nay không còn là của riêng mình nữa mà đã thuộc về những người ta gắn bó yêu thương…
Em sẽ rạng ngời khi kể những ước mơ cho sinh linh bé bỏng đang nằm ngoan trong bụng mình. Anh sẽ nắm tay em và sẻ san niềm hạnh phúc về một nhịp tim nữa đang đập trong em..Chúng mình sẽ cùng bận rộn với những lắng lo bộn bề, được hài lòng, hạnh phúc, phàn nàn và cả đôi lần thất vọng…
Bao nhiêu những điều thiêng liêng không thể gọi thành tên…Phía trước sẽ luôn là một chân trời rộng, như vòng tay chúng ta mỗi ngày ôm ấp và mở ra trăm ngàn mơ ước !
Sóng hôn bờ Biển Lặng…
Nếu còn có kiếp sau em vẫn mong chạm vào anh dù chỉ trong giấc mơ…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét